Tôi vốn là một độc giả trung thành của chuyên mục Tâm sự ngay từ những ngày đầu mới biết aFamily, qua đó tôi thấy mình còn may mắn hơn rất nhiều bạn từng lâm vào những hoàn cảnh trớ trêu được kể ra trong chuyên mục này. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày tôi phải gửi thư cho tòa soạn để cần một lời chia sẻ, một lời khuyên trong tâm trạng hoàn toàn suy sụp như bây giờ.
Tôi là P. (xin phép được giấu tên vì câu chuyện tôi kể ra khá tế nhị và nhạy cảm), năm nay 31 tuổi. Nếu so với mặt bằng chung, có thể nói tôi là một phụ nữ khá thành đạt với một công ty riêng và có thu nhập cao. Tôi lập gia đình đã được 5 năm. Chồng tôi là một người có vị trí rất cao trong xã hội. Vợ chồng tôi hiện ở riêng và chưa có con.
Trong mắt người khác, chúng tôi là một gia đình hoàn hảo và vô cùng hạnh phúc. Tuy cả hai đều bận bịu với công việc nhưng luôn cố gắng thu xếp dành thời gian ở bên nhau. Chồng tôi không phải tuýp đàn ông thích la cà, nhậu nhẹt. Anh ấy thường chỉ ở nhà xem phim với tôi hoặc thỉnh thoảng chúi đầu vào máy tính, lang thang vào các diễn đàn ôtô xe máy (anh ấy là dân mê xe cộ nên rất thích tìm hiểu ở những diễn đàn như vậy).
Về chuyện chăn gối, anh ấy là một người đàn ông hoàn hảo khi luôn mang lại cho tôi những giây phút cuồng nhiệt và nóng bỏng nhất lúc trên giường.
Chỉ có một điều, thỉnh thoảng khi "ân ái" anh ấy thường chụp ảnh hoặc quay lại những giây phút riêng tư và nhạy cảm của hai vợ chồng. Lúc đầu, tôi không đồng ý và đề nghị anh ấy đừng làm thế nữa, anh ấy chỉ cười và bảo: "Anh lưu lại ảnh và phim của hai vợ chồng mình để sau này thỉnh thoảng xem lại tạo cảm hứng, chứ sợ mấy năm nữa người nhăn nheo rồi lại không còn yêu nhau nữa thì sao?". Tôi bật cười rồi chiều theo ý anh ấy.
Chồng tôi bảo để giữ bí mật những bức ảnh và đoạn phim của hai vợ chồng, anh ấy đã cất chúng vào thư mục ẩn trong máy tính. Thấy vậy, tôi cũng thấy yên tâm hơn.
Cho đến một ngày, tôi đã phát hiện ra một điều kinh khủng. Tối hôm đó, laptop của tôi bị hỏng nên tôi phải dùng nhờ laptop của chồng. Làm việc xong, tôi quyết định lướt qua mấy trang web để giải trí một chút trong lúc chờ chồng đang tiếp khách dưới tầng. Tình cờ, tôi vào một đường link còn lưu lại ở history của trình duyệt web. Tôi không tin ở mắt mình nữa. Hàng chục bức ảnh anh đã chụp tôi lúc "ân ái" được phơi bày hết trên một diễn đàn về seּx. Tất nhiên, những bức ảnh đó đều được xóa nhoè khuôn mặt nhưng tôi vẫn có thể nhận ra đó là ảnh của vợ chồng tôi vì thỉnh thoảng tôi và anh ấy cũng hay xem lại ảnh của hai người.
Tôi không thể kiềm chế nổi cơn giận và đã chạy xuống dưới nhà mời khách của chồng về rồi kéo anh lên gác để chỉ cho anh ấy xem "bằng chứng" mà tôi đã phát hiện ra được.
Tối hôm đó tôi đã khóc rất nhiều. Anh ấy lấy mọi lý lẽ để thanh minh. Nào là anh đã làm nhoè mặt tôi trong ảnh, nào là muốn đưa lên để mang lại cảm xúc mới lạ trong “chuyện ấy” với tôi.
Tôi tức giận đến mức chỉ biết khóc và không thể nói gì được hơn. Tôi cảm thấy anh ấy đã xúc phạm tôi nặng nề và coi chuyện vợ chồng chỉ là một trò đùa bẩn thỉu khi mang tất cả những thứ riêng tư nhất của tôi lên mạng để những con người cũng nhơ bẩn như anh ấy bình luận.
Sau hôm đó, sự tức giận của tôi đã trở thành sự lo lắng. Tôi không thể ngủ được khi nghĩ đến việc nếu một ai đó nhận ra tôi trong bức ảnh thì tôi còn mặt mũi đâu mà nhìn mặt mọi người. Ngay cả khi đến công ty chỉ cần một ánh mắt hay một nụ cười hướng về mình là tôi không khỏi rùng mình vì cho rằng họ đã biết được hết những bí mật của tôi, nhìn thấy hết cơ thể của tôi nhưng không nói ra mà chỉ để bụng cười khẩy và khinh rẻ về một người đàn bà hư hỏng.
Từ hôm đó đến giờ chồng tôi tìm mọi cách dỗ dành, xoa dịu nhưng tôi không thể nào nói được một lời với anh ấy. Anh ấy cũng muốn "quan hệ" với tôi như một cách xin lỗi nhưng cứ mỗi lần chuẩn bị “ân ái”, trong đầu tôi lại hiện lên những khuôn mặt nhầy nhụa với nụ cười khả ố đang nhìn chằm chằm vào tôi và anh khiến tôi không thể làm được điều đó. Tôi bị suy sụp và ám ảnh rất nhiều sau tôi hôm đấy. Tôi không biết phải nói thế nào với chồng tôi cũng như làm thế nào để quên đi nỗi ám ảnh ghê người đó.